Các bản nhạc được Brian Wilson đầu tư chỉn chu đã tạo nên chuẩn mực hoàn toàn mới về độ phức tạp đối với thể loại rock. Tuy vậy, nó lại truyền tải thông điệp vô cùng chân thực và gần gũi, rằng khi bạn còn trẻ, mọi trải nghiệm đều mang đến cảm giác kịch tích và dữ dội giống như âm thanh của dàn nhạc giao hưởng. Vào thời điểm mà các ban nhạc như The Velvet Underground bắt đầu sử dụng nhạc pop để phản ánh thực tại khắc nghiệt thì Pet Sounds lại đưa người nghe trở về với thanh âm pop từ thập niên 30 hay thể loại exotica của những năm 50, gợi nhắc về thời kỳ sơ khai của truyền hình và một Hollywood đậm màu xưa cũ. Tất cả những điều đó đã tạo ra cảm giác thiêng liêng cho toàn bộ album (Brian thậm chí còn miêu tả dự án tiếp theo mang tên Smile như “một bản giao hưởng về tuổi teen gửi đến Chúa”). Thế nhưng, bên cạnh tham vọng lớn lao ấy, nam nghệ sĩ cũng muốn âm nhạc của mình trở nên bắt tai, gần gũi và chạm đến số đông khán giả. Vì thế, anh đã mời Tony Asher (người từng làm việc trong ngành quảng cáo) cùng tham gia viết lời cho album này. Giá trị to lớn nhất mà Pet Sounds để lại cho ngành âm nhạc, chính là cho mọi người thấy rằng, phong cách pop vốn được coi là vui vẻ và phóng khoáng cũng có thể khám phá những chủ đề sâu sắc, lẩn khuất ở thế giới nội tâm. Mặc dù việc Brian có từng dùng thuốc gây ảo giác LSD hay không là một vấn đề chưa được xác thực, nhưng người nghe vẫn có thể cảm nhận được nỗ lực đào sâu vào những cảm xúc bị chôn giấu, tạo ra một cuộc phiêu lưu âm nhạc lôi cuốn.
Video Nhạc
Bạn Cũng Có Thể Thích
- The Beatles
- Bob Dylan
- The Zombies